Điều kỳ diệu mang tên Rico :)

Cuộc sống luôn mang đến những bất ngờ, trong lúc mình đang nản lòng, không còn nhiều hi vọng nữa thì điều kỳ diệu đã đến, thật bất ngờ và ngọt ngào, chưa bao giờ cảm giác hạnh phúc đến như vậy 🙂

Những ngày giữa tháng 12, tự nhiên người lúc nào cũng mệt mỏi, ăn uống thì cứ ọc ạch không tiêu, mình cũng thoáng nghĩ đến việc có thai nhưng không dám hi vọng, bởi những lần trước hi vọng nhiều lắm, rốt cuộc chỉ làm mình cảm thấy chán nản mà thôi. Hơn 1 tuần đi làm mà mặt mày xanh lét, lờ đờ thì chịu hết nổi, quyết định thử thai để tính tiếp. Khi que thử lên 2 vạch, mình gần như không tin vào mắt mình bởi bao nhiêu lần canh, đi bác sỹ, làm IUI đều không thành, tháng rồi không thèm để ý tới, cũng chẳng hi vọng gì lại được. Trong lòng vui sướng, hồi hộp khi biết mình được làm mẹ, bao nhiêu mệt mỏi bữa giờ tự nhiên tan biến, cảm giác hạnh phúc đó có lẽ mình chẳng thể nào quên được. Ngày 18/12 là ngày đầu tiên mẹ biết đến sự tồn tại của con yêu. Đến chiều đi siêu âm thì bác sỹ báo con đã về tử cung nhưng vẫn chưa có tim thai, hẹn tuần sau quay lại. Ba chở mẹ về từ phòng khám, chạy thật chậm, và từ sau đó mẹ lên đời 🙂 vì ba bắt đi làm phải đi taxi vì không dám cho ai chở mẹ, còn ba thì giờ làm hơi sớm nên phải đi trước, để mẹ được ngủ thật nhiều. Bà ngoại thì vui lắm vì trước đó 3 tuần nhà mình đã vui mừng biết tin dì Út có em Bido, giờ thêm mẹ và con nữa. Ai cũng bảo Tết này nhà mình song hỉ.

Những tuần tiếp theo mẹ theo tiêu chí “đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên” nhưng cái sự nghén bắt đầu hành hạ. Mẹ hầu như không ăn thức ăn nước như hủ tiếu, bún được, mẹ chỉ có bánh mỳ, bánh bao, xôi làm tới, rồi đi làm thì chỉ được nửa ngày là đuối, phải về, mặt xanh lét, ra vào WC liên tục vì cảm giác lúc nào cũng nhờn nhợn. Bởi vậy dù không nói ra nhưng mọi người trong công ty đều biết mẹ có bầu, và ưu ái cho mẹ nhiều hơn 🙂 Cũng may là sau đợt nghỉ Tết, con hòm hèm 3 tháng thì mẹ hết nghén, ăn uống ngon miệng trở lại và có thể nấu cơm hàng ngày, chứ thêm nữa là ba cũng hết biết mua gì cho mẹ ăn luôn 🙂 và mẹ được mọi người trong công ty đổi tên thành Bầu 🙂

Mà con của mẹ mãi đến 16 tuần cũng còn khép nép, đi siêu âm toàn bắt chéo chân chẳng thấy được con là trai hay gái, bác sỹ bảo 80% là gái, mẹ và ba cũng nghĩ con là con gái :), suốt ngày ba cứ “con gái yêu của ba ơi”, “con gái yêu của ba à”.  21 tuần đi siêu âm 4D thì con chịu lộ hàng, và chính thức khẳng định con là nam nhi nha ba mẹ. Và mẹ đặt con là Rico, 1 cái tên nghe ngồ ngộ của thằng nhóc trong Hanah Montana, dù nó không đẹp trai nhưng rất thông minh, láu lỉnh, ba mẹ hồi trước mỗi lần coi tới cảnh nào có nó là cười đau cả ruột.

Hôm nay Rico được 24 tuần rùi, còn cả 1 quãng đường dài cho đến lúc ba mẹ chính thức được gặp con, mẹ cảm nhận mỗi lần con đạp, quẫy, hay cuộn mình rõ hơn, nhưng cứ nghe tiếng ba mẹ là con nằm im re 🙂 chắc con trai của mẹ còn ngượng. Mẹ bắt đầu đau lưng, nhiều lúc ngồi cũng đau, nằm cũng đau, nhưng mẹ vui lắm vì từ tháng này, mẹ có thể mua sắm cho con được rồi. Đồ của con bé bé, xinh xinh nhìn yêu không chịu được.

Vẫn còn khoảng thời gian thật dài trước mắt, 2 mẹ con mình cùng nhau cố găng thật khỏe mạnh vượt qua con nhé. Mẹ yêu Rico nhất trên đời 🙂

 

Philippines

30/4 năm nay 2 vợ chồng xách valy đi du lịch, lựa chọn ban đầu là Hong Kong, lấn cấn rồi đổi sang Bali, rồi cuối cùng chọn Philippines. Đi Phi thì có 2 hãng là Philippines Airlines & Cebu Pacific. Cebu là hãng giá rẻ nên nó bay cái giờ nghiệt ngã là 0g. Mình thì vốn thức khuya ko được, cứ mỗi lần đi chơi xa ko ngủ được thế nào cũng bịnh, nên chọn bay bằng Philippines Airlines từ SG đi Manila, mắc hơn chút xíu nhưng có nhiều giờ bay để chọn. Chặng Manila đi Caticlan thì bay bằng Cebu cho rẻ.

28/4 lên đường, bay chuyến 10g nhưng phải vật vờ ở sân bay TSN từ 7g, ăn sáng vừa mắc vừa dở 😦

Bay bằng PA, tiếp viên toàn người lớn tuổi, có cô khoảng 50t lận, nhưng rất nice. Đến Manila – terminal 2, vào phòng chờ nhập cảnh, má ơi, đông kinh dị, 1 cái phòng nhung nhúc người là người, nghe nói có 2 chiếc boeing xuống cùng lúc 😦 mà chỉ có 5 bạn làm thủ tục, nhìn oải luôn. Sau khoảng 1 tiếng thì tới lượt 2 đứa nhà mình, dân asean nên nhan, gọn. Manila đón mình bằng cái nắng muốn nẻ óc, nóng hơn cả SG, xếp hàng chờ taxi, đi khoảng 30p về khách sạn, khoảng 3g thì mình tới được cái Manila Pavilion Hotel. Trên xe 8 với bác taxi, bác í bảo sao 2 đứa mày ở sang vậy, mình nhìn khách sạn thì thấy nó cũng bình thường, phòng cũng hơi cũ, giá cũng ko quá mắc, sau mới hiểu ra vì nó có luôn 1 cái casino bự, nên người Phi nhìn nó hoành tráng. Mà cũng có thể dân Phi khoảng cách giàu nghèo xa quá nên những cái khách sạn như vậy đối với người lao động là cái gì đó xa xỉ.  

Tắm rửa xong 2 đứa đón taxi đi ra SM Mall để coi phim & shopping luôn, vì nghe đồn phim định dạng IMAX ở Phi là xịn & màn hình bự nhất Đông Nam Á, cao 30m lận 🙂 Đúng là đã thiệt, cứ như người ta đang ở ngay trước mặt, bự chà bá, mấy con quái vật nhìn thấy mà ghê. Chồng mê đến nỗi nói mai mốt có tiền đi Thái coi IMAX cho đỡ ghiền 🙂  Thứ 7 ở đây có bắn pháo hoa, 7g bắn chỉ 5p thôi, thấy dân tình ra đó hóng mát, shopping rùi coi pháo hoa luôn thể, mình chỉ coi được 2p cuối, thấy cũng vui vui.

Đi taxi ở Phi phải trả giá, lúc mình đi ra SM mall gặp được bác taxi rất dễ thương, lấy có 150 peso (khoảng 75k), bác rất hài hước, nhiệt tình, nhìn lãng từ gì đâu, 8 quá trời với ổng. Lúc về thì tối rồi mà thấy nói Manila cũng ko an ninh lắm nên chú kia đòi tới 250 peso cũng đi luôn, về nhà ngủ sáng còn đi sớm.

Sáng CN, 2 vợ chồng bắt taxi đi ra bến xe bus để đi Tagatay, 1 tỉnh ca0 nguyên, kiểu như Đà Lạt vậy đó. Đến đó, bắt 1 chiếc tri-cycle để đi vào vùng hồ núi lửa. Cái xe này nè

Đường vào hồ ngoằn nghoèo như đường đi Suối Vàng ở Đà Lạt, đi cái xe này lắc qua lắc lại cũng đuối nhưng được cái mát mẻ nên cũng đỡ. Anh tài xế đi ngang qua mấy chỗ chụp hình đẹp thì dừng lại cho chồng mình chụp, mình mệt nên chỉ chụp được chỗ này thôi

Cái hồ này nó bự chà bá luôn, trong hồ có núi, mình phải thuê thuyền chở ra cái núi đó để leo lên, để tới 1 cái hồ khác nhỏ hơn, là miệng của núi lửa ngưng hoạt động.  

Ở Phi, đi trên biển, trên hồ người ta dùng cái tàu này

Cái nào cũng có 2 cái càng 2 bên để giữ thăng bằng, mình nhát nước nên thấy có 2 cái này cũng an tâm hơn 🙂 Mình chính thức đặt chân lên 1 cái núi lửa, cũng hơi lo lo, lỡ mình đang đi mà nó phun trào chắc tiêu quá 🙂 Để leo đến miệng núi có 2 cách, đi bộ hoặc đi ngựa, mình chọn đi ngựa vì ko đủ sức để leo núi trong cái thời tiết nắng, nóng & bụi núi lửa thì mù mịt. Mỗi người 1 ngựa, có 1 nài ngựa nắm dây dẫn ngựa đi, con ngựa của mình vừa nhỏ, vừa ốm, người dẫn là 1 bác già, leo lên con ngựa mà mình sợ muốn khóc luôn vì nó cứ chạy loăng quăng, bác kia lấy roi quất nó, mình vừa thương, vừa sợ, đường thì khúc khuỷu, hiểm trở, bụi mịt mù nói chung là rất kinh dị, mình năn nỉ bác kia lên ngồi chung cho mình đỡ sợ mà bác nói con này nhỏ quá, chở 1 người thôi, hix hix. Mình túm chặt cái dây đến nỗi tay đau rã rời, sau 1 lúc mới quen được thì thả 1 tay ra chụp được tấm này

Thấy mấy bác tây khoái cái màn này lắm, cười hí hửng, mình thì chỉ cầu mong là mau tới. Đi cực khổ vậy để lên núi ngắm cái hồ này nà

Không thấy có đường đi xuống hồ nên mọi người đứng trên chụp hình thôi, thấy có trò đang bóng golf xuống hồ mà mình ko tham gia, gió mát, ngồi nghỉ mệt, ngắm cảnh & chụp hình là đủ rồi 🙂 Lên tới nơi thấy khách ở đây đa phần là Hàn Quốc & Trung Quốc, Tây cũng có mà ko nhiều, VN chỉ có 2 đứa mình kaka. Hàng hiếm!!!

Đường về kinh khủng hơn vì xuống dốc nhưng cuối cùng mình cũng về đích an toàn, quay lại bến xe bus, ăn ờ Chow King, quất 1 ly Halo Halo đặc sản bự chảng (kiểu như chè thập cẩm, có đậu, bánh flan, trân châu, tả pí lù nhưng mà ngon) rồi quay về lại Manila, thưởng thức đặc sản Manila là kẹt xe :), nghỉ ngơi, lại lang thang shopping centre và chuẩn bị hành lý bay đến đảo thiên đường Boracay.

 

Hình tam giác muôn đời

Trên con đường tôi đi
Có hai người đã tới:
Một người rất yêu tôi,
Còn tôi yêu người khác.
Người sống trong khao khát
Trong những giấc tôi mơ
Người kia đứng sững sờ
Trước cửa lòng khép chặt.
Người cho tôi hạnh phúc
Luôn như gió vội bay
Người dâng tôi cả đời
Không được gì đền đáp.
Người bắt máu tôi hát
Tình phóng khoáng trắng trong
Người như cuộc đời thường
Bóp mộng lòng tôi nát
Hai người đó trên đường
Phụ nữ nào cũng gặp
Trăm năm chỉ một lần
Họ được trùng làm một

Thơ Đan Mạch, Hồng Thanh Quang dịch

 

Bánh màu xanh

Mỉnh thích trà xanh, cái gì dính tới trà xanh là khoái. Đi ăn kem thế nào cũng gọi 1 viên  bạc hà + 1 viên trà xanh, mấy đứa kia thử lần nào cũng nói y như ăn kem đánh răng kaka. Dạo trước hay làm chiffion trà xanh, sau này lười nên bịch trà xanh nhét vô trong góc. Hổm bữa nhớ lôi ra làm bánh flan trà xanh & lưỡi mèo trà xanh.

Flan trà xanh với kem tươi ăn béo & thơm lừng, làm nguyên khay rồi cắt ra từng miếng cho khỏe chứ không đủ siêng hấp từng cái nhỏ. Mà làm trong khuôn lớn, cho vào lò nướng cách thủy, 50p keng 1 cái là lấy ra, khỏe hơn nhiều so với canh nồi hấp.

Lòng trắng trứng còn dư thì làm lưỡi mèo trà xanh, mà với hình dạng này thì ko biết gọi là lưỡi gì chứ ko phải lưỡi mèo :). Bánh này còn bi nhiêu lòng trắng mình xử hết rồi áng chứng bột, bơ, nên nó ra mềm chứ không giòn như bánh bình thường, mình thích còn chồng thích giòn hơn, nhưng quay qua quay lại rồi tẩu tán lên công ty 1 ít rồi cũng hết hehe

Chả tự làm

Nhà có đứa mê chả, không phân biệt chả gà, bò, tôm, cua…. Ở Sài Gòn thì thích chả Minh Châu, nhứt là chả chiên. Có lần đi ra sân bay sớm, 2 đứa ghé Minh Châu mua 2 miếng chả chiên, 2 cặp bánh dày, ra sân bay ngồi gặm, ngon mà rẻ hơn mấy cái món kinh khủng ở TSN. Thích chả là vậy nhưng ăn mà 1 bên tai cứ văng vẳng là coi chừng hàn the thì cũng giảm bớt cái sự sung sướng. Làm chả tại gia là biện pháp vẹn cả đôi đường, nhưng mà nhà ko có cái máy xay thịt nên con heo ngậm ngùi lắm. Tự nhiên cuối năm staff party trúng cái voucher 6tr mua đồ ở Nguyễn Kim, thế là rước nguyên bộ Philip 3tr6 về, tha hồ mà xay nhé. Rồi 1 ngày đẹp trời, heo hết lười và xắn tay lên làm chả.

Chả gà nà, ko có lá chuối nên xài đỡ nylon bọc thực phẩm, ko có mùi lá chuối bị giảm đi 20% mùi vị 😦

ăn cũng hơi ngon, là lạ, nhưng lỡ tay cho nhiều tiêu quá nên hơi cay, mà mình ko thích vị cay tiêu.

Lần 2 thử với chả bò, lần này thì có lá chuối đàng hoàng mà ko biết gói thành ra 1 đống bùi nhùi thấy ghê, ko dám chụp lại, được cái vị chả gói là thơm hơn, ăn cảm giác cũng ngọt hơn (hay tại mình cho nhiều đường hơn ta, hehe)

Nửa kg thịt làm được 2 cây, 1 cây mang lên công ty, còn 1 cây 2 đứa đi ra 1 miếng đi vô 1 miếng là hết 😀 ko có cơ hội kết hợp với bánh cuốn hay bún bò gì cả.

Công thức cực kỳ đơn giản, mình lượm lặt trên web giờ chẳng nhờ của ai nữa, đại khái là 1/2kg thịt, 1 muỗng canh bột năng, 1/2 mcf bột nở, 50gr đường, 40gr nước mắm, 1 mcf tiêu, ướp chung rồi cho vô ngăn đá khoảng 2 tiếng, mang ra xay, xong để ngăn đá 30p, xay lần nữa. Chỉ chú ý giữ thịt luôn lạnh trong khi xay là được, có người kêu bỏ viên đá lạnh vô mà heo chưa thử. Xay thêm khoảng 3 lần, siêng thì cho vô cối quết cho dai, ko chắc cũng không sao. Luộc khoảng 45p  đối với chả gà, 30p đối với chả bò.

Bánh Pía

Hồi nào giờ mình không thích bánh pía, nguyên do là ghét cái vị ngọt & cái mùi sầu riêng của bánh bán ở ngoài. Còn lại thì nhà mình ai cũng thích, nhất là ông anh kế, ổng ghiền cái món này lắm luôn.  Bởi vậy cũng muốn làm thử để coi có ngon hơn ở ngoài không, mình không ăn cũng có người khác ăn phụ ka ka.

Làm lần đầu lại lụp chụp nên không thành công, ngoại hình hổng đẹp gái như bánh bán, được cái không ngọt, sầu riêng làm bằng sầu riêng Cái Mơn nên mùi ko đậm mà rất dễ chịu,  dzí lại không dám cho mỡ vào, sợ péo lắm nên ăn cảm thấy “healthy” hơn haha

Cái cục nhân nhìn thấy ham ghê, có đậu xanh bùi bùi, ngọt ngọt, sầu riêng thơm thơm, trứng muối béo ngậy, cũng thủ phạm làm tui mập đây

Teng teng, bánh ra lò, không nói không ai biết là bánh pía hehe

Công thức Baking Challenge 26 do chị Dế Mun làm host, nhìn bánh chị làm xong nhìn lại bánh mình y như vịt với thiên nga (bánh của mình là vịt – vịt ngon mà xấu hehe)

Bánh Pía

Bột nước (bột da bánh pía)
– 300g bột mỳ
– 40g đường

 -50g dầu ăn

– 50g mỡ nước

– 120g nước
-1/2 tsp bột nở (baking powder)

 
Trộn đều bột mì và bột nở. Cho đường, nước, dầu ăn và mỡ nước vào bột, nhào đến khi bột dẻo quyện vào nhau (khoảng 10p). Để bột nghỉ khoảng 30 phút, chia bột ra làm 12 phần đều nhau (mỗi phần cân nặng khoảng 50g).

Bột dầu (bột ruột bánh pía) – cái này nếu làm theo công thức thì bột nhão lắm luôn, không vo viên được nên nếu thêm bột hay bớt dầu có lẽ sẽ dễ làm hơn, còn không cho vào tủ lạnh đông lại thì mới vo viên được
-75g bột năng
-75g bột mì

-35g dầu ăn

– 35g mỡ nước

Tất cả nguyên liệu trộn đều với nhau, chia đều ra làm 12 phần (mỗi phần khoảng 12g).

Nhân bánh (***)
 -250g đậu xanh xát vỏ

– 250g đường

– 80g dầu ăn
– 100 bột nếp rang chín (bột bánh dẻo)

– 200g thịt sầu riêng

– 1 thìa mạch nha

-100g mỡ đường (*)

-12 quả trứng muối (**)

 (*) Cách làm mỡ đường: 100g mỡ phần, cắt hạt lựu rồi luộc sôi khoảng 3 phút. Vớt ra cho ráo nước rồi cho khoảng 2 thìa canh đường vào ướp. Để mỡ đường vào nơi có gió khoảng 2 giờ để mỡ trong lại.

 (**) Cách hấp trứng muối: Trứng muối đập ra, vớt lấy lòng đỏ cho vào bát. Ngâm với chút rượu trắng khoảng 15 phút rồi vớt ra, hấp cách thuỷ đến khi lòng đỏ trứng chin.

 (***) Cách làm nhân bánh: Đậu xanh xát vỏ, ngâm nước ít nhất 4 tiếng để đậu mềm. Cho vào nồi dày, đổ nước ngập 1 đốt ngón tay rồi nấu đến khi đỗ chín mềm nhuyễn. Lấy thìa gố ngoáy mạnh hoặc cho vào máy xay sinh tố, xay đỗ đến khi nhuyễn nát. Đỗ đã xay, cho vào chảo chống dính, cho đường vào xào lửa vừa khoảng 30 phút cho đến khi đỗ hơi se lại. Cho tiếp sầu riêng vào xào cùng. Tiếp đến cho mỡ đường và mạch nha. Trong quá trình xào, cho dầu ăn vào nhiều lần, đảo đều tay cho đến khi nhân trong lại và không còn dính chảo nữa thì cho bột bánh dẻo. Xào thêm 5 phút nữa là được. Để nguội.

Cách cán và gói bánh pía

1) Cho 1 phần bột dầu 12g vào trong  phần bột da 50g và vê tròn lại.
2) Cán bột dài ra rồi cuộn tròn lại theo chiều dọc.

3) Lại cán bột theo chiều dài 1 lần nữa. Cuộn tròn lại theo chiều dọc.

4) Cán miếng bột đã cuộn thành hình tương đối tròn. Chú ý cán chính giữa dầy, mép ngoài vòng tròn mỏng ra để dễ gói, cán đủ rộng để gói nhân thôi.
4) Cho nhân lên chính giữa miếng bột, một tay đè để giữ nhân một chỗ, tay kia kéo da bột lên gói lại cho kín nhân, nắn lại cho tròn đều.
5) Gói xong cho bề mặt bánh xuống khay đ ã l ót gi ấy n ến, dùng tay đè m ặt bánh hơi dẹp ra để mặt bánh được bằng phẳng.
6) Lật bề mặt bánh lên, in mộc (stamp) lên mặt bánh (nếu có) (cách in mộc lên bánh: Mình lấy 1 miếng bông tẩy trang, hòa tan 1 ít màu đỏ wilton và một chút nước rồi đổ lên trên chiếc bông đó. In mộc lên bông đã thấm màu đỏ rồi in lên bánh)
7) Khi nướng cho bề mặt bánh xuống dưới, nướng ở nhiệt độ 220 độ C khoảng 5-7 phút hoặc nướng đến khi nào bánh hơi vàng và da bánh nở xốp .
8) Đảo ngược bề mặt bánh lên, dùng tăm đâm vài chổ để thoát khí, tiếp tục nướng ở nhiệt độ 220 độ C khoảng 15 phút hoặc đến khi thấy bánh vàng đều.
9) Dùng chổi quét lòng đỏ trứng lên bánh, cho vào lò nướng thêm 5 phút nữa là được

 

Marshmallow pie

Lâu thật lâu rồi mình mới ngồi viết blog dù mỗi ngày vẫn vào coi ké hàng xóm viết gì, làm gì. Dạo trước công ty chuyển đổi phần mềm xong thì kiểm toán nên bù đầu, ngày nào cũng ngập mặt làm như con điên, dạo này thì bắt đầu rảnh quởn mà rảnh quỡn thì sanh tật. Tật đầu tiên là buồn ngủ, ta nói mắt mở không nổi, đầu óc lình bình chẳng muốn tập trung, làm biếng suy nghĩ. Tật thứ 2 là ăn giữa giờ, thương cho cái vòng 2 khủng khiếp. Tật thứ 3 là online hết trang này sang trang khác, coi cái này, ngắm cái kia, suy ra cái nọ, hậu quả là hay si nghĩ linh tinh, lang tang.
Cũng vì đang rảnh nên đăng ký Baking Challenge trên webtretho, để có động lực đẩy con heo chui vào bếp làm bánh lại. Nguyên nhân là từ lúc dọn qua chung cư cái bếp nhỏ xíu bằng 1/2 cái bếp ở nhà cũ, đồ đạc phải gom lại nhét vô tủ, ko bày ra như trước nên mình ghét lôi ra rồi sắp lại lắm. Đã đăng ký mà ko làm thì kỳ lắm nên phải cố thôi, cũng may là bánh ăn cũng ngon, chồng xử hết mình chỉ ăn có miếng chút chéo à.
 
Hình ảnh đã được chồng chỉnh sửa chút chút cho lung linh, nhìn cho nó hoành tráng chút. Bánh nhân marshmallow ăn thì ngon còn kẹo marshmallow thì ngọt ngây, để dành 1 hộp nói là làm brownies mà lười quá nên đã tặng trùng rác, mà không nỡ lòng nào nên đành phải mượn tay chồng hành động.
 
Tuần này mình hứa sẽ làm tiramisu chuẩn bị sinh nhật chồng, tự thấy mình đảm đang gì đâu á, haha.

Cookies hạnh nhân

Chồng càng ngày càng ốm còn mình càng ngày càng ù hixhix, thực tế trái ngược hoàn toàn với mong ước 😦 Bởi vậy nên phải tẩm bổ cho ổng chứ không người ta nói mình ăn hiếp chồng. Cookies là tiện nhất vì có thể mang đi nhâm nhi trong lúc làm việc. Hạnh nhân thì lúc nào cũng có sẵn, công thức của nhà chị Khai Tâm nhanh, gọn nên cứ thế tiến hành thôi. Có điều tay gỗ nên nặn bánh xấu quá,  méo từa lưa, nướng bị nứt nữa chứ, được cái ngon, béo, thơm, thôi thì tốt gỗ hơn tốt nước sơn vậy hehe

Để nguội cho vào hũ lên đường đến văn phòng của chồng, chứ để ở nhà thì vợ chỉ có nước béo phì….

Trồng rau

Dọn về nhà mới bao giờ cũng háo hức, cái gì cũng thích, hồi mới, 2 vợ chồng trồng đủ thứ hoa, làm nguyên cái giàn cát đằng, treo hoa lủng lẳng, dưới đất thì trồng sao nhái, hoa lá tùm lum, nhìn giống vườn treo tí hon vậy đó. Thích thì thích lắm mà được có mấy tháng là đuối vì đi làm cả ngày tối mịt mới về chằng có ai tưới cây, riết hồi bỏ bê luôn cái vườn. Hôm trước ở nhà tự nhiên mắc bệnh quởn, thấy cái vườn tàn tạ ghét quá, quyết định sẽ trồng cây lại mà kỳ này trồng rau, có động lực hơn là trồng hoa hòe các thứ vì rau ăn được :). Trồng đợt đầu thất bại vì trồng trên đất mà hình như bị cây cát đằng hút hết chất dinh dưỡng hay sao mà rau nó nảy mầm xong là im re, không thèm lớn. Đang nản thì qua nhà Chip thấy rau mầm ngon quá thế là lại quyết tâm dâng cao, đi mua giá thể, hạt mầm, rổ rá về trồng. Sau 7 ngày được thành quả như vầy n

Rau muống lên nhanh và cứng cáp hơn cải mầm

Rau muống trồng lấy rau nên chưa thu hoạch, còn rau mầm được 1 rổ đủ cho 2 đứa

Vì không ăn cải mầm sống được nên mình làm cải mầm xào bò ngon & bổ dưỡng, ăn trong tâm trạng thoải mái vì biết chắc là không có thuốc hay hóa chất gì hehe.

Nhà còn 1 rổ mầm rau muống để dành ngày mai sẽ thu hoạch. 2 chậu rau muống & 1 chậu tần ô sau trận mưa tơi tả tối qua đã bị dập te tua, không biết có lên nổi nữa không 😦

Nhắn nhủ :)

Tình hình là dạo này mình hơi bận chút, ít khi vào blog, có vào cũng lượn lờ nhà hàng xóm rồi out. Buổi tối lại đi học nên cuối tuần tranh thủ ăn chơi nên chẳng có làm bánh hay thêu thùa gì cả, thành ra ko có gì khoe. Năm nay ăn Tết ko yên vì 26/2 phải thi mà giờ ko có chữ nào trong đầu trong khi tài liệu ôn thi là 1 quyển A4 dày cui toàn tiếng Anh & công thức 😦 Vậy nên sẽ tạm xa blog 1 thời gian khi nào xong chuyện học hành này mới có tinh thần mà tiếp tục.

Giáng sinh đã qua, năm mới đang đến, chúc mọi người 1 năm 2011 tràn ngập niềm vui & hạnh phúc, có nhiều công thức & thành phẩm vừa ngon vừa đẹp để ra Tết em…… làm theo, hehehe.